窗chuāng中zhōng度dù落luò叶yè((青qīng溪xī社shè题tí))--张zhāng文wén柱zhù
袅niǎo袅niǎo回huí风fēng下xià,,萧xiāo萧xiāo薄báo岁suì阴yīn。。一yī山shān方fāng隐yǐn几jǐ,,片piàn雨yǔ自zì前qián林lín。。重zhòng以yǐ轻qīng霜shuāng色sè,,凄qī其qí入rù曲qū心xīn。。高gāo居jū尚shàng摇yáo落luò,,不bù敢gǎn更gèng登dēng临lín。。
窗中度落叶(青溪社题)。明代。张文柱。袅袅回风下,萧萧薄岁阴。一山方隐几,片雨自前林。重以轻霜色,凄其入曲心。高居尚摇落,不敢更登临。