秋qiū怀huái((二èr首shǒu))--何hé乔qiáo新xīn
惊jīng飙biāo撼hàn庭tíng树shù,,秋qiū气qì惨cǎn悲bēi凉liáng。。玄xuán鸟niǎo已yǐ远yuǎn逝shì,,群qún鸿hóng亦yì南nán翔xiáng。。幽yōu人rén抱bào遐xiá思sī,,揽lǎn衣yī起qǐ徬páng徨huáng。。念niàn昔xī少shǎo壮zhuàng日rì,,志zhì轻qīng杜dù与yǔ房fáng。。淹yān留liú竟jìng何hé成chéng,,鬓bìn发fā倏shū已yǐ苍cāng。。平píng津jīn为wèi汉hàn辅fǔ,,汲jí生shēng老lǎo淮huái阳yáng。。感gǎn彼bǐ积jī薪xīn叹tàn,,凄qī然rán令lìng心xīn伤shāng。。¤¤
秋怀(二首)。明代。何乔新。惊飙撼庭树,秋气惨悲凉。玄鸟已远逝,群鸿亦南翔。幽人抱遐思,揽衣起徬徨。念昔少壮日,志轻杜与房。淹留竟何成,鬓发倏已苍。平津为汉辅,汲生老淮阳。感彼积薪叹,凄然令心伤。¤