览lǎn镜jìng见jiàn须xū髯rán消xiāo落luò为wèi之zhī流liú涕tì--文wén天tiān祥xiáng
万wàn里lǐ飘piāo零líng一yī毫háo,,满mǎn前qián风fēng影yǐng恨hèn滔tāo滔tāo。。泪lèi如rú杜dù宇yǔ喉hóu中zhōng血xuè,,须xū似shì苏sū郎láng节jié上shàng旄máo。。今jīn日rì形xíng骸hái迟chí一yī死sǐ,,向xiàng来lái事shì业yè竟jìng徒tú劳láo。。青qīng山shān是shì我wǒ安ān魂hún处chù,,清qīng梦mèng时shí时shí赋fù大dà刀dāo。。
览镜见须髯消落为之流涕。宋代。文天祥。万里飘零一毫,满前风影恨滔滔。泪如杜宇喉中血,须似苏郎节上旄。今日形骸迟一死,向来事业竟徒劳。青山是我安魂处,清梦时时赋大刀。