雪xuě中zhōng以yǐ独dú钓diào寒hán江jiāng雪xuě分fēn韵yùn得dé独dú字zì--韩hán元yuán吉jí
天tiān公gōng岂qǐ相xiāng撩liāo,,馈kuì以yǐ万wàn顷qǐng玉yù。。朝cháo来lái一yī堪kān煮zhǔ。。茗míng碗wǎn荐jiàn新xīn菊jú。。窗chuāng中zhōng有yǒu佳jiā致zhì,,一yī水shuǐ卧wò寒hán绿lǜ。。城chéng闉yīn閴qù在zài眼yǎn,,况kuàng复fù见jiàn岩yán谷gǔ。。相xiāng过guò二èr三sān子zi,,共gòng喜xǐ醅pēi翁wēng熟shú。。狂kuáng歌gē且qiě暂zàn醉zuì,,夜yè半bàn还hái秉bǐng烛zhú。。犹yóu胜shèng杜dù陵líng翁wēng,,山shān中zhōng掘jué黄huáng独dú。。
雪中以独钓寒江雪分韵得独字。宋代。韩元吉。天公岂相撩,馈以万顷玉。朝来一堪煮。茗碗荐新菊。窗中有佳致,一水卧寒绿。城闉閴在眼,况复见岩谷。相过二三子,共喜醅翁熟。狂歌且暂醉,夜半还秉烛。犹胜杜陵翁,山中掘黄独。