东dōng谷gǔ沿yán小xiǎo涧jiàn树shù木mù丛cóng蔚wèi中zhōng有yǒu圆yuán潭tán爱ài之zhī久jiǔ坐zuò书shū所suǒ见jiàn--文wén同tóng
野yě水shuǐ泻xiè古gǔ穴xué,,石shí岸àn盘pán回huí渊yuān。。飞fēi尘chén不bù可kě入rù,,竹zhú树shù围wéi清qīng涟lián。。静jìng往wǎng得dé胜shèng玩wán,,深shēn居jū逃táo俗sú缘yuán。。寒hán光guāng照zhào烦fán襟jīn,,景jǐng寂jì心xīn自zì圆yuán。。枯kū篁huáng蹲dūn碧bì禽qín,,垂chuí颈jǐng窥kuī沉chén鲜xiān。。对duì之zhī不bù敢gǎn动dòng,,相xiāng望wàng两liǎng俱jù禅chán。。
东谷沿小涧树木丛蔚中有圆潭爱之久坐书所见。宋代。文同。野水泻古穴,石岸盘回渊。飞尘不可入,竹树围清涟。静往得胜玩,深居逃俗缘。寒光照烦襟,景寂心自圆。枯篁蹲碧禽,垂颈窥沉鲜。对之不敢动,相望两俱禅。