龟guī潭tán守shǒu冢zhǒng僧sēng伐fá去qù大dà芭bā蕉jiāo种zhǒng二èr松sōng其qí上shàng赋fù小xiǎo诗shī记jì之zhī二èr首shǒu其qí二èr--孙sūn觌dí
草cǎo亡wáng木mù卒zú太tài匆cōng匆cōng,,独dú有yǒu髯rán龙lóng在zài眼yǎn中zhōng。。雨yǔ折zhé风fēng吹chuī终zhōng不bù死sǐ,,霜shuāng根gēn雪xuě节jié贯guàn青qīng铜tóng。。
龟潭守冢僧伐去大芭蕉种二松其上赋小诗记之二首 其二。宋代。孙觌。草亡木卒太匆匆,独有髯龙在眼中。雨折风吹终不死,霜根雪节贯青铜。