汶wèn阳yáng道dào中zhōng--文wén天tiān祥xiáng
积jī雨yǔ不bù肯kěn霁jì,,行xíng陆lù如rú涉shè川chuān。。青qīng毡zhān纩kuàng我wǒ后hòu,,白bái毡zhān覆fù我wǒ前qián。。我wǒ欲yù正zhèng衣yī冠guān,,两liǎng手shǒu如rú纠jiū缠chán。。飞fēi沫mò流liú被bèi面miàn,,代dài我wǒ泣qì涕tì涟lián。。鸿hóng雁yàn纷fēn南nán翔xiáng,,游yóu子zi北běi入rù燕yàn。。平píng楚chǔ渺miǎo四sì极jí,,雪xuě风fēng迷mí远yuǎn天tiān。。昔xī闻wén济jì上shàng军jūn,,又yòu说shuō汶wèn阳yáng田tián。。我wǒ今jīn履lǚ其qí地dì,,吊diào古gǔ怆chuàng苍cāng烟yān。。
汶阳道中。宋代。文天祥。积雨不肯霁,行陆如涉川。青毡纩我后,白毡覆我前。我欲正衣冠,两手如纠缠。飞沫流被面,代我泣涕涟。鸿雁纷南翔,游子北入燕。平楚渺四极,雪风迷远天。昔闻济上军,又说汶阳田。我今履其地,吊古怆苍烟。