仲zhòng夏xià归guī汉hàn南nán园yuán,,寄jì京jīng邑yì耆qí旧jiù--孟mèng浩hào然rán
尝cháng读dú高gāo士shì传chuán,,最zuì嘉jiā陶táo征zhēng君jūn。。日rì耽dān田tián园yuán趣qù,,自zì谓wèi羲xī皇huáng人rén。。
予yǔ复fù何hé为wèi者zhě,,栖qī栖qī徒tú问wèn津jīn。。中zhōng年nián废fèi丘qiū壑hè,,上shàng国guó旅lǚ风fēng尘chén。。
忠zhōng欲yù事shì明míng主zhǔ,,孝xiào思sī侍shì老lǎo亲qīn。。归guī来lái当dāng炎yán夏xià,,耕gēng稼jià不bù及jí春chūn。。
扇shàn枕zhěn北běi窗chuāng下xià,,采cǎi芝zhī南nán涧jiàn滨bīn。。因yīn声shēng谢xiè同tóng列liè,,吾wú慕mù颍yǐng阳yáng真zhēn。。
仲夏归汉南园,寄京邑耆旧。唐代。孟浩然。尝读高士传,最嘉陶征君。日耽田园趣,自谓羲皇人。予复何为者,栖栖徒问津。中年废丘壑,上国旅风尘。忠欲事明主,孝思侍老亲。归来当炎夏,耕稼不及春。扇枕北窗下,采芝南涧滨。因声谢同列,吾慕颍阳真。