鼙pí鼓gǔ行xíng--韦wéi应yīng物wù
淮huái海hǎi生shēng云yún暮mù惨cǎn澹dàn,,广guǎng陵líng城chéng头tóu鼙pí鼓gǔ暗àn,,寒hán声shēng坎kǎn坎kǎn风fēng动dòng边biān。。
忽hū似shì孤gū城chéng万wàn里lǐ绝jué,,四sì望wàng无wú人rén烟yān。。又yòu如rú虏lǔ骑qí截jié辽liáo水shuǐ,,
胡hú马mǎ不bù食shí仰yǎng朔shuò天tiān。。座zuò中zhōng亦yì有yǒu燕yàn赵zhào士shì,,闻wén鼙pí不bù语yǔ客kè心xīn死sǐ。。
何hé况kuàng鳏guān孤gū火huǒ绝jué无wú晨chén炊chuī,,独dú妇fù夜yè泣qì官guān有yǒu期qī。。
鼙鼓行。唐代。韦应物。淮海生云暮惨澹,广陵城头鼙鼓暗,寒声坎坎风动边。忽似孤城万里绝,四望无人烟。又如虏骑截辽水,胡马不食仰朔天。座中亦有燕赵士,闻鼙不语客心死。何况鳏孤火绝无晨炊,独妇夜泣官有期。