和hé意yì行xíng韵yùn--丘qiū葵kuí
一yī枝zhī筇qióng竹zhú度dù年nián华huá,,自zì爱ài藤téng阴yīn夹jiā雨yǔ涯yá。。
野yě叟sǒu笑xiào予yǔ衣yī落luò魄pò,,牧mù童tóng见jiàn客kè手shǒu交jiāo叉chā。。
染rǎn成chéng众zhòng缘yuán桑sāng初chū椹shèn,,落luò尽jǐn千qiān红hóng楝liàn始shǐ花huā。。
步bù至zhì桥qiáo西xī水shuǐ穷qióng处chù,,却què随suí黄huáng犊dú还hái吾wú家jiā。。
和意行韵。宋代。丘葵。一枝筇竹度年华,自爱藤阴夹雨涯。野叟笑予衣落魄,牧童见客手交叉。染成众缘桑初椹,落尽千红楝始花。步至桥西水穷处,却随黄犊还吾家。