春chūn日rì杂zá书shū--林lín之zhī奇qí
昨zuó日rì为wèi雨yǔ备bèi,,今jīn晨chén天tiān乃nǎi风fēng。。
障zhàng风fēng谨jǐn自zì保bǎo,,通tōng夕xī雪xuě迷mí空kōng。。
备bèi一yī常cháng失shī计jì,,尽jǐn备bèi力lì不bù供gōng。。
因yīn之zhī置zhì不bù为wèi,,拱gǒng手shǒu受shòu祸huò凶xiōng。。
当dāng为wèi不bù可kě让ràng,,任rèn彼bǐ万wàn变biàn攻gōng。。
筑zhù室shì如rú金jīn石shí,,何hé劳láo计jì春chūn冬dōng。。
此cǐ道dào简jiǎn且qiě安ān,,古gǔ来lái家jiā国guó同tóng。。
春日杂书。宋代。林之奇。 昨日为雨备,今晨天乃风。障风谨自保,通夕雪迷空。备一常失计,尽备力不供。因之置不为,拱手受祸凶。当为不可让,任彼万变攻。筑室如金石,何劳计春冬。此道简且安,古来家国同。