钗chāi头tóu凤fèng••七qī夕xī为wèi嫦cháng娥é赋fù--董dǒng以yǐ宁níng
鹊què桥qiáo驾jià。。银yín河hé泻xiè。。嫦cháng娥é正zhèng送sòng天tiān孙sūn嫁jià。。寒hán宫gōng内nèi。。清qīng晖huī改gǎi。。
当dāng年nián窃qiè药yào情qíng轻qīng背bèi,,奔bēn到dào蟾chán宫gōng,,寂jì寥liáo无wú奈nài。。悔huǐ。。悔huǐ。。悔huǐ。。
缘yuán难nán借jiè。。情qíng甘gān舍shě。。笑xiào他tā会huì合hé刚gāng今jīn夜yè。。怜lián分fēn袂mèi。。遥yáo相xiāng对duì。。
织zhī完wán锦jǐn泪lèi明míng年nián再zài,,何hé似shì孤gū栖qī,,长zhǎng依yī仙xiān桂guì。。奈nài。。奈nài。。奈nài。。
钗头凤•七夕为嫦娥赋。清代。董以宁。鹊桥驾。银河泻。嫦娥正送天孙嫁。寒宫内。清晖改。当年窃药情轻背,奔到蟾宫,寂寥无奈。悔。悔。悔。缘难借。情甘舍。笑他会合刚今夜。怜分袂。遥相对。织完锦泪明年再,何似孤栖,长依仙桂。奈。奈。奈。