新xīn蝉chán((一yī作zuò司sī空kōng曙shǔ诗shī))--耿gěng湋wéi
新蝉(一作司空曙诗)。唐代。耿湋。今朝蝉忽鸣,迁客若为情。便觉一年谢,能令万感生。微风方满树,落日稍沈城。为问同怀者,凄凉听几声。