晨chén兴xìng散sàn步bù--郑zhèng清qīng之zhī
晨兴散步。宋代。郑清之。僧居西畔鹤居南,我向中边住此庵。岁晚结交松莫逆,老来知味菜分甘。禅心每日闲中得,世事新从梦裹谙。隐几空明香穗断,净揩双目对晴岚。