读dú坡pō诗shī--郑zhèng刚gāng中zhōng
公gōng诗shī如rú春chūn风fēng,,著zhe物wù便biàn新xīn好hǎo。。春chūn风fēng常cháng自zì然rán,,初chū不bù费fèi雕diāo巧qiǎo。。又yòu如rú荆jīng山shān玉yù,,不bù问wèn与yǔ多duō少shǎo,,传chuán流liú落luò人rén间jiān,,皆jiē作zuò希xī世shì宝bǎo。。吾wú得dé恨hèn造zào物wù,,生shēng我wǒ殊shū不bù早zǎo。。不bù得dé拜bài堂táng下xià,,朝cháo夕xī事shì洒sǎ埽sào。。追zhuī扳bān邈miǎo难nán入rù,,清qīng泪lèi出chū幽yōu抱bào。。
读坡诗。宋代。郑刚中。公诗如春风,著物便新好。春风常自然,初不费雕巧。又如荆山玉,不问与多少,传流落人间,皆作希世宝。吾得恨造物,生我殊不早。不得拜堂下,朝夕事洒埽。追扳邈难入,清泪出幽抱。