松sōng江jiāng亭tíng--王wáng禹yǔ偁chēng
登dēng临lín陡dǒu觉jué挹yì尘chén埃āi,,时shí有yǒu清qīng风fēng飒sà满mǎn怀huái。。螮dì蝀dōng一yī条tiáo连lián古gǔ岸àn,,玻bō璃lí万wàn倾qīng自zì天tiān来lái。。寒hán光guāng浩hào渺miǎo轻qīng烟yān阔kuò,,绿lǜ玉yù参cān差chà远yuǎn岫xiù排pái。。南nán指zhǐ闽mǐn山shān犹yóu万wàn里lǐ,,远yuǎn人rén归guī兴xìng正zhèng无wú涯yá。。
松江亭。宋代。王禹偁。登临陡觉挹尘埃,时有清风飒满怀。螮蝀一条连古岸,玻璃万倾自天来。寒光浩渺轻烟阔,绿玉参差远岫排。南指闽山犹万里,远人归兴正无涯。