春chūn晚wǎn--郑zhèng刚gāng中zhōng
寒hán鸡jī不bù饱bǎo亦yì知zhī鸣míng,,布bù被bèi堆duī中zhōng又yòu五wǔ更gèng。。唤huàn此cǐ枕zhěn边biān烟yān浪làng梦mèng,,杂zá然rán风fēng外wài鼓gǔ钟zhōng声shēng。。花huā笼lóng宿sù雾wù方fāng冲chōng湿shī,,窗chuāng识shí朝cháo阳yáng已yǐ弄nòng明míng。。盥guàn濯zhuó是shì身shēn无wú始shǐ业yè,,一yī炉lú香xiāng火huǒ向xiàng三sān清qīng。。
春晚。宋代。郑刚中。寒鸡不饱亦知鸣,布被堆中又五更。唤此枕边烟浪梦,杂然风外鼓钟声。花笼宿雾方冲湿,窗识朝阳已弄明。盥濯是身无始业,一炉香火向三清。